Gió qua Éc Vài

- Mai con cái Tột Đỉnh Éc Vài ềm (mẹ - giờ đồng hồ Tày) nhé? - Nải căn vặn.

Mẹ Nải ngừng đan, coi theo đòi những mùa bão táp ngược mùa:

Bạn đang xem: Gió qua Éc Vài

- Tao lo lắng...

- Bản bản thân, căn nhà bản thân cứ nghèo nàn mãi thế. Nghèo nhưng mà cứ cam Chịu thì khi này mới nhất không còn nghèo?

- Tao quen thuộc rồi, ko bị tiêu diệt được đâu. Tao chỉ thắc mắc mang đến mi, là thân thiết gái… lại nhận vòng bạc của những người tớ rồi…

Nải lặng lẽ vùng lên, cút vô chống. Lòng Nải tiếp tục quyết. Éc Vài giờ đồng hồ địa hạt Có nghĩa là vạy trâu (ách trâu). Dãy núi cong cong như loại vạy trâu sừng sững vô mây, thâm nám u và rất linh, thời hạn mới gần đây chợt trở thành tiếng ồn ào, náo động vì chưng giờ đồng hồ xe cộ, giờ đồng hồ mìn và giờ đồng hồ đá tở tự những công ty cho tới khai quật quặng, tiến thưởng và cả vàng. Công nhân mọi nơi và thanh niên vô phiên bản kéo Tột Đỉnh núi tấp nập lắm. Cái phiên bản nhỏ nghèo nàn xác xơ chợt cựa bản thân thay cho thay đổi nhanh gọn. Mấy con cái bạn tri kỷ của Nải cũng rủ nhau hành lí Tột Đỉnh núi dựng lán, tối cho tới nổi lửa, nướng ngô cung cấp, mới nhất nhì mon, Khi về phiên bản, đứa này đứa nấy lùm lùm một ví tiền giắt ở cạp váy. Nải cũng Tột Đỉnh Éc Vài cung cấp ngô coi sao. Đỉnh núi tứ phía tun hút bão táp. Chỗ Nải lên ngồi cung cấp ngô đầy đủ những hạng người, người phái nam, người bắc, người già nua, Người trẻ tuổi, người Kinh, người Dao, người Thái, người Tày. Đám người công nhân bữa ăn đoạn, chẳng biết làm cái gi ngoài các việc rời khỏi ngồi ăn ngô, giã chuyện nghịch tặc. Khách cho tới ăn ngô của Nải rất nhiều, vài ba tối, ví tiền tiếp tục thấy kềnh kệnh.

Mấy tối ni, sở hữu một người ăn diện sang trọng và quý phái, trình bày năng nhẹ dịu, reviews thương hiệu là Ben, tối nào thì cũng ngồi lại sau, gọi thêm 1 ngược ngô nữa, ăn thiệt chậm chạp, chú ý coi Nải. Lần này Ben cũng cho vào túi của Nải một cho tới nhì trăm ngàn đồng. Người tớ có không ít chi phí, người tớ mang đến thì bản thân cứ lấy, sở hữu gì đâu. Nải đang được cần thiết chi phí, Nải suy nghĩ. Gió lào thào luồn vô cây xanh, nơi nào đó, giờ đồng hồ chim lạc lũ thảng thốt kêu. Tự nhiên Nải thấy ghi nhớ Pu. Hôm cút, Nải ko trình bày mang đến Pu biết, chắc hẳn giờ này Pu cũng ghi nhớ Nải lắm. tụi loại Toi, loại Nhình tiếp tục dọn phòng bếp về ngủ. Ben vẫn ngồi, trình bày với Nải toàn những chuyện ko đâu. Nải cắm cúi quạt ngô, khi ngước lên, bất thần thấy Pu cho tới, mồm thở phù phù rời khỏi làn sương nhòa đục. Nải toan chạy rời khỏi ôm chầm lấy Pu thì Pu tiến bộ lại, đôi mắt đỏ au như hòn than thở vô phòng bếp lửa, cầm lấy tay Nải.

- Nải về với tôi. Sao Nải lên phía trên ko trình bày mang đến tôi biết. Nải lên phía trên nhằm ngồi với thằng bại cho tới giờ này à?

- Anh chớ hiểu nhầm, em thấy u đan rọ vất vả, với lại bản thân chuẩn bị cưới cũng cần phải chi phí, em chỉ muốn…

- Nải về cút. Kiếm chi phí ko nên việc của thiếu nữ phụ nữ.

- Vậy anh lần chi phí thay cho em được không? mỗi một ngày anh cút nương nhằm sườn lưng mang đến nắng và nóng, nhằm mặt mày mang đến khu đất sở hữu thực hiện rời khỏi năm trăm ngàn không?

Nải coi trực tiếp vô mặt mày Pu, trình bày một hồi. Yên tay Pu kể từ từ tuột ngoài cổ tay của Nải.

- Nải bị đồng xu tiền thực hiện nhòa đôi mắt rồi! Tiền mạnh rộng lớn tình thương của tôi với Nải! Tôi về.

Pu về, trở lại dốc như chạy. Con dao vô tay chém lia lịa vô những thân thiết cây ngõa mặt mày lối, từng dòng sản phẩm vật liệu bằng nhựa rỉ rời khỏi đùng đục, rưa rứa ngược tim Pu bị ai bại chém, tiết đang được rỉ rời khỏi nhức buốt.

Hoa mạy mạ nở vàng rực cánh rừng, Nải lùm lùm một ví tiền dắt ở cạp váy, băng băng down, trở về căn nhà Pu. Pu không tồn tại căn nhà. Nải về căn nhà bản thân. Không thấy u ngồi ở bậc cửa ngõ đan rọ tôm. Nải chạy vào trong nhà. Mẹ già nua ở teo quắp, người rét rực, khá thở nhọc mệt. Nải cõng u chạy một mạch cho tới bệnh xá. Không biết nghe tin yêu ở đâu, chiều ấy Ben cho tới thăm hỏi u Nải đồng thời Pu cho tới. Ben rút vào bên trong túi rời khỏi một tệp chi phí xanh rì xanh dày cộp trả mang đến Nải. Pu sấn lại, nhì tay nhăm nhăm siết chặt:

- Mày đựng tức thì bao nhiêu đồng xu tiền xấu xí của mi cút.

- Anh Pu! Người tớ sở hữu lòng đảm bảo chất lượng, người tớ gom bản thân, không như anh, nhằm u tôi xót xa chuẩn bị bị tiêu diệt chẳng ngó ngàng gì.

- Nải trả người tớ về căn nhà, giờ lại còn bênh người tớ nữa. Nải tiếp tục thay cho thay đổi rồi.

Pu phừng phừng loại bỏ, vô đầu lùng nhùng biết bao tâm trí. Nải tiếp tục thay cho lòng thiệt ư? Tại sao? Tại người tớ sở hữu tiền? Đúng rồi! Giờ Pu mới nhất hiểu loại nghèo nàn và thất học tập nó nhục cho tới thế này. Pu thổi sáo hoặc nhất phiên bản, Pu cày nương xuất sắc nhất phiên bản, mức độ của Pu hoàn toàn có thể vật té con cái trâu, toàn bộ vấn đề này giờ sở hữu nghĩa gì đối với tiền bạc thằng Ben? Đã thế Pu nên cọ côn trùng nhục này, Pu ko thể nhằm thất lạc Nải.

Hôm sau Pu cút. Pu vượt lên trước lịch sự mặt mày bại sản phẩm Éc Vài vì thế nghe trình bày Kim Kang vừa vặn nổi lên bờ đá quý, tiếp tục sở hữu vài ba người được chi phí tỷ. Chân trèo đá, tay vén lá rừng cứ thế ngược lên. Đến điểm, Pu ngồi thở dốc, những giọt mồ hôi vã rời khỏi ướt sũng váy. Bãi tiến thưởng là 1 khoảng tầm khu đất xoai xoải. Độ tứ, năm chục con người túa trần hì hục hướng đến. Thấy Pu, chúng ta ngừng tay, gườm gườm coi. Một thương hiệu đầu trọc, đôi mắt xếch, to lớn, ngông nghênh ra đi kể từ loại lán vì chưng nứa được dựng tạm thời bợ, hất hàm:

- Thằng kia! Mày cho tới van lơn thao tác hử?

- Không. Tôi cho tới đục tiến thưởng.

- Mày biết đấy là khu đất của người nào không?

- Đất rừng làm cái gi sở hữu công ty.

- Thằng tinh quái ranh, còn nếu không thực hiện mang đến tao thì phát triển thành.

Tên đầu trọc thình lình tung một cú đá vô Pu nhức điếng. Pu loạng choạng té thì thằng lấn át, người nằm trong phiên bản chạy cho tới hứng Pu dậy.

- Thôi, nhận thực hiện cút, khu đất ở phía trên sở hữu công ty không còn rồi.

Xem thêm: Seaborgi

Át xoay rời khỏi trình bày với thương hiệu đầu trọc:

- Cho nó về tốp của tôi, nó khỏe mạnh, thực hiện được việc lắm đấy.

Át kéo Pu về lán, loại lán trống hốc, chỉ mất vài ba loại chăn, cỗ ăn mặc quần áo cũ và xoong, nồi, chén, đĩa chỏng chơ. Hôm sau Pu hòa vô đám người ấy, hì hục khoét sâu sắc vô lòng núi, soi lần và kỳ vọng. Những nhân loại ở phía trên kiệm câu nói. và chịu thương chịu khó cho tới kỳ lạ. Phải thôi, chúng ta rưa rứa Pu, ai ai cũng cho tới phía trên vì chưng cuộc sống đời thường nghèo nàn nhát, trong những lúc khát vọng thay đổi đời cứ âm ỉ cháy. Vì bên trên núi không tồn tại nước nên quý khách đục một chiếc hố rộng lớn, trải một lượt bạt nhằm hứng nước mưa, khu đất đá đục được, đem xuống loại hố nước ấy đãi và xét kỹ. Nước sinh hoạt thiếu hụt thốn nên cút gùi từng can. Chiều về ai ham muốn tắm nên ra đi rộng lớn cây số. Thức ăn chỉ mất rau củ rừng và cá thô. Đêm ở, quý khách trình bày nhiều hơn thế nữa một chút ít, tuy nhiên cũng chỉ sẩy rả được một khi rồi yên ổn bặt, ở nghe giờ đồng hồ loài muỗi vo ve sầu ngoài mùng. Thỉnh phảng phất sở hữu những chú vắt háu đói trườn theo đòi cột lán lên bú mớm tiết, thấy lúc ngưa ngứa, trả tay xuống gãi thì bụng vắt tiếp tục căng phồng. Ngày tiếp ngày, tẻ nhạt nhẽo, nhọc mệt và ngán ngẩm. Người Pu gầy còm hẳn cút, domain authority sạm lại, râu nhú lủa tủa. Chẳng ai đục được tiến thưởng, chỉ toàn trệu với sỉ. Pu cút lâu thế ko biết trong nhà Nải thế này. Pu cứ như vậy này, Nải tiếp tục quăng quật Pu theo đòi thằng Ben thất lạc thôi. Pu tiếp tục lu nhòa dần dần rồi không còn ý nghĩa sâu sắc gì với Nải nữa. Pu tợp rượu 1 mình, say khướt. Pu buồn, ham muốn gạt bỏ thời điểm hiện tại. Trước phía trên phiên bản Pu yên ổn bình lắm, chẳng ai thắc mắc đua nhau lần chi phí, Pu và Nải vấn vít cùng nhau. Giờ phía trên, Khi bao nhiêu công ty cho tới khai quật quặng, Khi xuất hiện thằng Ben, cuộc sống đời thường của Nải, của Pu tiếp tục hòn đảo lộn. Pu say rượu ko đi làm việc. Tên đầu trọc lừ lừ coi Pu, giọng sin sít qua chuyện kẽ răng:

- Mày toan ngủ hử?

Pu điên tiết quát lác vô mặt mày hắn:

- Tao ngủ đấy, thực hiện mang đến mi nhằm mục đời ở điểm rừng rú này à.

- Thằng này được! Đây là khu đất của tao, ko thực hiện thì phát triển thành.

Pu chỉ tay về phía cái cây chó đẻ, nhú xơ xác cuối khoảng tầm khu đất rỗng, là điểm đi ỉa của toàn bộ dân đục tiến thưởng.

- Thế khu vực bại sở hữu nên khu đất của mi không?

- Thằng chó, khu đất của mi đấy.

Pu ko trình bày ko rằng, xuống lán, vậy xẻng cút trực tiếp rời khỏi phía cái cây, hót không còn lớp phân bên trên hất xuống khe rồi hì hục đục. Pu ham muốn coi đời Pu nhục mà đến mức này. "Cạch…", "Phạ ơi!", một viên rubi chừng loại nhảy lửa nẩy lên bên trên nền khu đất sét. Pu vồ lấy và chạy trực tiếp xuống núi. Trời chiều, bão táp ù ù thổi qua chuyện tai, tia nắng ngả nghiêng trước mặt mày. Có giờ đồng hồ chân người chạy sầm sập hâu phương. Pu ngoái lại, thấy tía người đang được xua đuổi theo đòi, tuy nhiên tiếp tục lấy áo bịt mặt mày tuy nhiên Pu vẫn xem sét thương hiệu đầu trọc vì chưng body to lớn. Tiếng bước đi ngày 1 ngay gần. Pu quăng quật viên tiến thưởng vô mồm ngậm. Ba con cái dao nhoang nhoáng nằm trong vung lên một khi. Pu khuỵu xuống, thoang thoáng thấy bóng áo kiểm lâm và giờ đồng hồ súng nổ chát chúa phía đằng trước mặt mày rồi ngất lịm. Pu được bao nhiêu anh kiểm lâm cút tuần rừng cứu vớt. Hơn một mon sau Pu rời khỏi viện, thập thễnh về căn nhà vì chưng đôi bàn chân thọt và một quấn chi phí rộng lớn vắt chéo cánh bên trên vai. Pu không hề nghèo nàn nhát nữa Nải ơi! Pu tiếp tục sở hữu chi phí cưới Nải, Pu sẽ không còn nhằm Nải cực khổ, Pu ham muốn hét lên như vậy bên trên lối về căn nhà.

Qua căn nhà Nải. Mẹ Nải già nua nhanh chóng quá, héo hon ngồi ở bậc cửa ngõ đan rọ tôm, góc nhìn dõi về phía sản phẩm núi Éc Vài mịt thong manh mây White.

- Ềm ơi Nải đâu? Hay vẫn bên trên đỉnh Éc Vài?

Mẹ Nải coi Pu, im thin thít hồi lâu, nhì giọt nước đùng đục tràn rời khỏi bên trên khóe đôi mắt nhăn nheo:

- Nải theo đòi thằng Ben cút rồi. Tha lỗi mang đến u con cái ềm, Pu ơi!

- Nải nỡ quăng quật ềm, quăng quật con cái nhưng mà cút sao? Nải cút lâu ko hở ềm? Thằng Ben ở đâu?

- Ềm cũng ko biết nữa. Chúng nó chỉ nháng qua chuyện căn nhà rồi cút luôn luôn, cút sáng sủa ngày qua.

- Con nên đi kiếm Nải.

Pu thập thễnh bước rời khỏi lối, nhằm mục đích phía núi Éc Vài. Tay Pu nhăm nhăm con cái dao sáng sủa quắc. Tại sao? Vì ai nhưng mà Pu trở nên rời khỏi như vậy. Nải ở đâu? Ben ở đâu? Không biết! Pu cứ cút. Mặt trời ngay gần xuống núi, Pu cho tới đỉnh Éc Vài. Gió vẫn thông thốc thổi. Từng mảng mây đen kịt kéo về tựa như những bóng yêu tinh kỳ dị. Pu ngồi phệt xuống lối, nuốt viên đắng nghẹn lên vô trong cổ họng. Có giờ đồng hồ khóc nơi nào đó rất rất ngay gần. Pu tăng trưởng, thấy một người phụ nữ đầu tóc rũ rượi đang được ngồi khóc nằm trong cầm lá ngón vậy bên trên tay. Pu bước lại ngay gần. Là Nải! Phạ ơi! Người tiếp tục phản bội Pu. Tại sao lại thế?

- Thằng Ben đâu rồi?

Nải sững lại, giờ đồng hồ khóc yên ổn bặt, một khi lại nấc lên:

- Em sở hữu lỗi với anh… Em bị thằng Ben tận dụng rồi lừa cung cấp lịch sự biên thuỳ, may em trốn về được… Em không hề mặt mày mũi này bắt gặp anh… không hề mặt mày mũi này về căn nhà nữa… Anh giết mổ em đi…

Nải ngước mặt mày, ngồi trực tiếp mong chờ, một cái bụng nổi lên lùm lùm sau lớp áo. Con dao vô tay Pu rơi xuống khu đất. Cả người Pu cũng khuỵu xuống.

- Em van lơn anh đấy! Em nên chết… Em xứng đáng nên bị tiêu diệt.

Xem thêm: Học tiếng Anh qua Video song ngữ - Toomva.com

Nải quăng quật cả cầm lá ngón vô vào mồm. Pu giằng lại.

- Còn con cái của Nải, còn ềm, còn Pu, Nải tính thế nào?

Hai người gục vô nhau, bóng sụp đổ lâu năm down. Gió ở nơi nào đó cứ ùa về bên trên đỉnh Éc Vài, cuộn theo đòi những mây là mây, thong manh mịt. Pu trả tay kéo Nải dậy. Hai người xiêu lòng dắt díu nhau xuống núi vô chiều thông thốc bão táp.

BÀI VIẾT NỔI BẬT


Quy hoạch tuyến tính – Phần 1

Quy hoạch tuyến tính (Linear programming) là một trong những dạng bài toán tối ưu cơ bản nhất. Dạng bài toán này yêu cầu chúng ta phải tối ưu hóa một hàm mục tiêu tuyến tính và phải thỏa mãn một số…